Ngôi trường TH Thanh Xuân Bắc xuất hiện thật đẹp trong bài ca ngôi trường, trong những bức hình được chụp lại. Để tạo nên một tập thể gắn kết và vững mạnh như vậy, chính là sự nỗ lực và cố gắng của tất cả cán bộ giáo viên, nhân viên và học sinh nhà trường. Đằng sau sự thành công đó, có sự đóng góp của những đôi bàn tay thầm lặng, ngày ngày lặng lẽ chăm chút cho khung cảnh ngôi trường thêm xanh, sạch, đẹp. Đó là hình ảnh của chị Nguyễn Thị Nhung – cô ong thợ chăm chỉ, cần mẫn với đôi bàn tay khéo léo luôn chăm chút, giữ gìn những mầm xanh của mái trường Thanh Xuân Bắc.
Nghề lao công là một công việc thầm lặng nhưng rất đáng được trân trọng. Họ làm việc bằng chính sức lao động của mình, không quản ngại nắng mưa, bụi bẩn, vẫn hăng say lao động, cống hiến cho đời. Hẳn ai khi đi làm, cũng mong muốn mình được làm trong môi trường sạch đẹp, thoáng mát, nhưng “Ai cũng chọn việc nhẹ nhàng, gian khổ sẽ dành phần ai?” – đó là một câu hỏi ngỏ mà bất giác khiến ai cũng phải suy nghĩ. Trong ngôi trường Tiểu học, khi học sinh vẫn còn nhỏ, không tránh khỏi đôi lần chưa giữ gìn vệ sinh chung. Bên cạnh đó, việc đảm bảo ngôi trường sạch sẽ, an toàn vệ sinh cho trẻ nhỏ lại luôn được đặt lên hàng đầu, thì chính những người lao công như chị Nhung – những siêu nhân thầm lặng, lại cống hiến những điều lớn lao nhưng rất đỗi bình dị.
“Tùng….tùng….tùng” – tiếng trống báo hiệu giờ học vang lên. Ngôi trường trầm ngâm, suy tư lắng nghe tiếng ê a đọc bài của các bạn học sinh. Nhưng xen lẫn vào đó, tiếng chổi quét “loẹt xoẹt….loẹt xoẹt….” vang vọng trong không gian yên tĩnh. Học sinh vào lớp, chị lại tất bật ra sân trường quét lá rụng, để giờ ra chơi đến, những chú chim non sẽ có sân chơi thoáng đãng, có không gian để nô giỡn cùng bạn bè. Rồi đâu đó, ta bắt gặp trên hàng lang, hình ảnh cô ong thợ đang lúi húi lau từng thanh lan can, từng bệ cửa sổ, từng bậc thềm cửa lớp. Vất vả ngày nắng, nhưng cũng không quản khó nhọc ngày mưa, các chị lại kiên nhẫn, cẩn thận lau hành lang nhiều lần để không đọng lại nước, vì sợ sàn hành lang trơn trượt, học sinh dễ té ngã. Chị cũng như thầy cô, chăm lo cho các bạn học sinh cẩn thận, chu đáo tới vậy đấy!
Buổi trưa, những tia nắng rực rỡ chiếu xuống, xuyên qua những tán lá, đậu lại trên bệ cửa, lấp lánh ngắm nhìn những khuôn mặt mơ màng đang say giấc của các cô cậu học trò và cũng chiếu xuống vầng trán lấm tấm mồ hôi của chị. Giờ nghỉ trưa của học sinh nhưng với cô ong thợ, giờ làm việc mới lại bắt đầu. Chị tới từng lớp, lau dọn sau giờ ăn trưa của học sinh, Đặc biệt, học sinh lớp Một được chị chăm chút, quan tâm hơn cả. Chị nhặt từng vụn thức ăn, từng mẩu giấy, hay nhắc các con bê khay cơm cẩn thận, tình cảm như con cháu trong nhà. Ánh nắng phản chiếu bóng những tấm lưng đang khom xuống, hì hục lau sàn hành lang. Thỉnh thoảng, vang lên tiếng khe khẽ mà ấm áp “Con đi cẩn thận nhé, sàn trơn đó!” – tiếng chị nhắc học sinh chú ý khi di chuyển đi vệ sinh. Nhờ có sự tận tâm, tận tụy và nhiệt tình của chị, mà giáo viên chúng tôi cũng yên tâm giảng dạy và chăm sóc học sinh.
“Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn”. Làm việc vất vả, mệt nhọc là vậy, những mỗi lần gặp chị Nhung, tôi đều bị ấn tượng và thu hút bởi ẩn đằng sau lớp mũ, dưới vầng trán lấm tấm mồ hôi, là nụ cười rạng rỡ sáng bừng trên khuôn mặt. Dù cho công việc lắm nhọc nhằn, nhưng khi gặp gỡ mọi người ai cũng đều cảm mến bởi sự tích cực, vui vẻ của chị. Với các thầy cô lớn tuổi, chị Nhung luôn kính trọng, nhẹ nhàng. Còn với những cô giáo viên trẻ, chị lại là một người chị thân thiện, nhiệt tình giúp đỡ các em. Không chỉ vậy, chị còn là một người vô cùng trách nhiệm, nhiệt tình và tốt bụng. Ai nhờ việc gì, chị cũng không nề hà mà vui vẻ giúp đỡ ngay, làm tốt như công việc của chính mình. Chính tính cách lạc quan, tích cực, nhiệt tình và thân thiện đó mà khi nhắc tới chị Nhung, ai cũng đều cảm phục và yêu mến.
Có những con người như bao người bình dị khác nhưng đã khiến tôi rất ngưỡng mộ bởi sự nỗ lực phấn đấu không mệt mỏi, lòng nhiệt tình và giàu nhân ái của họ. Đối với tôi, chị là tấm gương đáng kính trọng, là những cô ong thợ có đôi bàn tay vàng, khiêm nhường mà lặng lẽ, âm thầm cống hiến cho mái nhà TH Thanh Xuân Bắc, cho cuộc đời nở thêm những bông hoa đẹp. Chúc chị thật nhiều sức khỏe để luôn hoàn thành tốt công việc, luôn giữ vững sự lạc quan, yêu đời và yêu công việc của mình. Cảm ơn chị đã tô điểm cho cuộc đời đẹp đến như vậy!